Kinh dạy rằng: Mỗi khi vào đạo tràng, trước nên lễ Phật, sám hối, tùy
hỷ, khuyến thỉnh, phát nguyện, rồi nên thọ Bồ đề tâm giới. Năm pháp này
là của các Bồ Tát trong sáu thời tu hành.
Qui tắc trong các kinh luận rất đầy đủ. Nay lược chép ra đây rất đơn giản, để tiện cho người hành giả tu trì.
Có ma hay không có ma ?
Ma là gì ? Ma ở đâu ? Ma có làm hại được ta hay không ? Nếu phải
trừ ma thì phải làm như như thế nào ?... Đấy là những thắc mắc có thể ám ảnh
ít nhiều mỗi người trong chúng ta. Thật thế, đấy chẳng qua vì có người chưa hề "gặp
ma" bao giờ, nên tò mò cũng muốn biết xem ma ra thế nào, hoặc có người đã
từng "thấy ma" nên vẫn còn bị ma ám ảnh và muốn biết xem cái thấy
của mình, hay là cái con ma mà mình trông thấy có thật hay không.
Trong Đại Bát Niết Bàn Kinh ( Mahaparinirvana-sutra ) có một
câu như sau: "Trong số tất cả các dấu chân, chỉ có dấu chân voi là to
lớn nhất. Trong số tất cả những thứ suy tư, chỉ có sự suy tư về vô
thường là quan trọng nhất". Tất cả mọi sự vật đều phù du. Tất cả các
thứ cấu hợp đều tan rã. Tất cả những gì sinh ra đều sẽ đi đến cái chết,
và cái chết thì cũng chỉ là một sự chuyển hóa trong khung cảnh của vô
thường.
C ó hai hình ảnh quen thuộc gợi lên ý
tưởng biến dịch: như dòng sông và như ngọn lửa bốc cháy trên
đỉnh núi. Mỗi hình ảnh lại gợi lên một ý nghĩa tương phản: tác
thành và hủy diệt. Trời đất như đã thay loài người nói lên ý
nghĩa của sự sống, nói bằng một thứ tiếng riêng biệt
Thiền có nghĩa là tỉnh thức: thấy biết rõ ràng những gì anh
đang làm, những gì anh đang suy nghĩ, những gì anh đang cảm thọ; biết rõ
mà không lựa chọn, chỉ quan sát và biết. Thiền là biết rõ sự điều kiện
hoá của chính mình (…). Thiền như thế đem lại một đặc tính hoàn toàn im
lặng của tâm. Một người có thể thuyết giảng về đặc tính này, nhưng chỉ
là vô nghĩa nếu đặc tính đó không tồn tại. (J.Krishnamurti).
Ta nên suy niệm về những gì sẽ xảy ra trong cái chết. Đôi khi
ta hỏi người nào đó: “Anh có sợ chết không?” và nhiều người sẽ nói là
không. Nếu người ấy là một đại hành giả thì câu trả lời này có thể là
chân thật.
Đức Phật dạy rằng nguồn gốc của tất cả khổ đau là vô minh.
Đây là điều quan trọng khi chúng ta kiểm xét lại những gì mà ngài thực
sự định nghĩa về “vô minh”. Hầu hết sự hiện hữu của con người trong vũ
trụ biểu hiện đa dạng, tương ứng với con người chính là những thói quen,
sự suy tư, cảm giác và ký ức của họ. Người ta không dành chút thời gian
hoặc cơ hội để nhìn lại đời sống của chính mình, quan sát hoặc chú tâm
đến muôn pháp khởi động.
Trong truyền thống Phật giáo, vị thầy chữa bệnh nguyên thủy
và đầu tiên là đức Phật. Thường được gọi là Đức Phật Dược Sư, chính đức
Phật Dược Sư đã tiết lộ các bài pháp thiêng liêng được gói ghém trong
những bài kinh được gọi là Tứ Mật Y Kinh (Four Medical Tantras).
Trước hết
tôi sẽ nhắc lại một vài điểm chính yếu trong giáo huấn của Đức Phật nhằm giúp quý
vị ôn lại kiến thức của mình. Đây là những điểm thật "căn bản" và cần
thiết để giúp quý vị hiểu được Dhamma ( Đạo Pháp )
một cách đúng đắn hơn. Tôi xin lập lại và nhấn mạnh ý nghĩa của chữ "căn bản",
bởi vì có nhiều thứ hiểu biết không mang tính cách "căn bản", nếu
không muốn nói là có một số những phần bình giải sai lầm nữa ( ý nói là có nhiều
thứ giáo lý thêm thắt )
Tại sao hành thiền? Có rất nhiều lý do. Nhưng trội hơn hết là
sự suy nghĩ sáng suốt, xóa tan ngu si, ảo tưởng, tham lam, sân hận và
ham muốn. Con đường đến Niết bàn là phải từ bỏ sự bám víu vào 'bản ngã'.
Các tin đã đăng: